Những gì bạn làm vì mình, sẽ chết cùng với bạn, nhưng những gì bạn làm cho người khác sẽ còn mãi với thời gian
Chúng ta hầu như ai cũng có lòng trắc ẩn, khi bạn gặp một người đang có nhiều khó khăn, một hoàn cảnh đáng thương cần giúp đỡ, ai dù vô cảm đến mấy đôi lúc cũng thấy chạnh lòng.
Và “cho đi” chính là cách để ta giải phóng lòng trắc ẩn trong bản thân mình.
Tất cả sự cho đi đều bắt nguồn từ tình yêu thương. Tình yêu giữa người với người, không nhất thiết là tình cảm dành cho người thân, bạn bè, đồng nghiệp mà còn cho những người xa lạ không quen biết khi họ rơi vào hoàn cảnh đáng thương.
Khi yêu thương ai đó bạn sẵn sàng cho đi thời gian, tiền bạc, công sức, tình yêu thương của mình cho họ, nhiều người chắc sẽ không nhận ra được ý nghĩa của việc cho đi. Nhưng bản thân chúng ta chắc chắn là người cảm thấy hạnh phúc đầu tiên. Và bạn đâu biết, đằng sau những hành động “cho đi” đó mọi người quanh bạn cũng đã cho bạn một cái nhìn tôn trọng, cảm phục và yêu quý hơn rồi.
Trong giáo lý của nhà Phật, bố thí gồm có ba loại: “tài thí”, “pháp thí” và “vô úy thí”. À! thật ra đối với người không xem trọng vật chất như mình, cái giá trị của pháp thí và vô úy thí to lớn hơn cả “tài thí”. Vì luận theo “luật nhân quả” pháp thí và vô úy thí sẽ cho bạn trái ngọt đến từ sự bình thản và hạnh phúc trong tâm hồn, còn tài thí sẽ giúp bạn giàu có về mặt vật chất.
Ăn chay không đáng sợ như mọi người nghĩ
Chắc vì vậy mà mình không giàu :)) Và mình cũng đã quên đi giấc mơ làm giàu từ lâu rồi. Lúc trước mình hay bị dằn vặt về việc phải thật giàu có, phải thật nhiều tiền thì mới có thể giúp đỡ được nhiều người. Nhưng từ khi biết đến hai khái niệm về sự cho đi còn lại, mình dù chưa giúp được nhiều người nhưng thấy tâm mình thanh thản hơn vì chỉ cần giúp đỡ được ai đó trong khả năng của mình là mình hạnh phúc rồi.
Và hôm nay mình muốn nói đến một sự cho đi rất đặc biệt, đó là “Vô úy thí”. Vô úy thí chính là cho đi sự không sợ hãi, để ai gần gũi tiếp xúc đều thấy bình yên, an ổn. Vô úy thí là cho đi sức mạnh, bảo vệ người bị oan, người bị ức hiếp, kẻ thân cô thế cô. Góp một tiếng nói, đưa ra quan điểm để bảo vệ sự thật, để đồng hành cùng kẻ yếu cũng là một loại bảo vệ.
Người hành được “vô úy thí” là người cần có cả trí và dũng. Muốn không sợ hãi thì phải hiểu rõ nỗi sợ hãi và cách để chiến thắng nó, đó là trí. Dũng ở đây còn là khơi dậy bản lĩnh trong mỗi người và truyền đi sức mạnh cho cộng đồng chiến thắng nỗi sợ hãi.
Ngoài ra, vô úy thí còn rất đơn giản để thực hiện. Trong bài khai thị của Pháp sư “Tịnh Không”, bố thí “vô úy” đơn giản và thuận tiện nhất đó chính là ĂN CHAY. Không làm hại đến tính mạng của các loài vật cũng là cách để bảo vệ tính mạng của muôn loài.
Đơn giản đó là sự thay thế protein từ động vật chuyển sang thực vật
Ngài Tịnh Không đã nói: “Ăn chay là từ nay về sau không hại tất cả chúng sanh. Tuy là trong Phật pháp không khuyên người ăn trường chay, Phật chỉ khuyên bạn không sát sanh, không hề khuyên bạn không ăn thịt.
Bởi vì Thế Tôn năm xưa còn ở đời, tăng đoàn mỗi ngày bưng bình bát đi khất thực, người ta cúng dường cho bạn thứ gì thì bạn ăn thứ đó. Giống như hiện tại quốc gia Tiểu thừa Phật giáo như Thái Lan, Srilanka, họ đều khất thực, họ đều ăn thịt, người ta cho thứ gì thì ăn thứ đó, không phân biệt, không chấp trước, vậy thì đúng.
Tuyệt đối không thể bảo tín đồ đặc biệt phải làm đồ chay cho bạn, vậy thì quá phiền, không nên. Nếu như muốn nói đến bố thí vô úy, thì việc ăn chay đó rất quan trọng.

Share.